Lệnh Cưới

- Tác giả:
- Thể Loại: Cổ Đại
- Trạng Thái: Hoàn thành
Tin tức về việc Thẩm Trọng Tư muốn hủy hôn với ta nhanh chóng lan tràn khắp Kinh thành trong chưa đầy nửa ngày.
Ta trở thành trò cười cho toàn bộ người trong Kinh thành.
Thế nhưng ngay bây giờ, kẻ trở thành trò cười như ta lại xách theo thanh Hổ phụ đại đao của phụ thân, xông vào thanh lâu.
Ta bắt lấy Trần Trường Niên từ giữa đám ca kỹ oanh yến. Thanh đao lạnh lùng đặt ngay trên cổ huynh ấy.
“Cưới ta.”
Lời nói ngắn gọn, rõ ràng.
Trần Trường Niên ngẩng đầu lên nhìn ta một cái, vẫn giữ bộ dáng lãng tử phong lưu quen thuộc, hơi men còn nồng nặc, mở miệng: “Này, Giang đại tiểu thư, Thẩm Trọng Tư huỷ hôn với muội, muội cứ tìm hắn ta mà náo loạn. Việc gì lại phải tìm đến ta?”
Nói xong, huynh ấy phớt lờ thanh đao sáng loáng trên cổ, còn đưa tay ôm một ca kỹ vào lòng, mặc kệ nàng ấy sợ hãi đến mức không dám mở mắt.
“Nàng ta tên Liên Nhi, là hoa khôi ở đây phải không?”
Ta liếc nhìn cô nương xinh đẹp, mềm mại như không xương trong lòng Trần Trường Niên, sau đó dời ánh mắt, thẳng thừng nhìn chằm chằm vào huynh ấy.
“Sao nào?”
Trần Trường Niên không trả lời, chỉ cúi đầu giúp Liên Nhi vén lọn tóc mai rối loạn bên thái dương.
“Nếu huynh cưới ta, ta sẽ chuộc thân cho nàng ấy, để nàng ấy đường đường chính chính bước vào cửa lớn tướng quân phủ.”
Ta rất bình tĩnh đưa ra điều kiện trước mặt Trần Trường Niên. Với việc huynh ấy ngày nào cũng say mê trong phòng Liên Nhi, ta không tin hắn không động lòng.
“Nhị tiểu thư nhà Lâm thượng thư là người không chịu được một hạt cát trong mắt. Nếu nàng ấy làm phu nhân của huynh, ngươi nghĩ Liên Nhi của huynh có thể sống yên ổn được bao lâu?”
Nhị tiểu thư nhà họ Lâm gần đây là đối tượng được đề thân của Trần Trường Niên, nổi danh đanh đá khắp kinh thành.
Ta giữ nguyên vẻ mặt, tiếp tục nói, cúi đầu thì thấy tay huynh ấy đang đút nho cho Liên Nhi chợt khựng lại giữa không trung.
Ta biết huynh ấy đã dao động. Hít sâu một hơi, ta nói: “Huynh cưới ai mà chẳng là cưới, cưới ta không được sao?”
Lời vừa dứt, ngay cả những cô nương lâu năm ở thanh lâu cũng không khỏi kinh ngạc.
Ta nhìn thấy tay Trần Trường Niên siết lại, dường như đang cố gắng kiềm chế điều gì đó.
Huynh ấy lại mở miệng, nhưng vẫn giữ vẻ bỡn cợt: “Muội gả cho ai chẳng là gả, sao nhất định phải gả cho ta chứ?”
Ta nhìn thẳng vào mắt huynh ấy, chế nhạo: “Bởi vì huynh từng hứa với ca ca ta rằng sẽ bảo vệ ta cả đời. Mà bây giờ, ta quý mạng sống của mình lắm.”
Nghe vậy, Trần Trường Niên nhướng mày, bật cười nhạt: “Chỉ vì lý do đó thôi à?”
“Chứ sao nữa?” Ta cũng nhướng mày bắt chước huynh ấy. “Huynh chẳng phải cũng nói rồi sao, ta gả cho ai mà chẳng là gả.”
“Muội…” Trần Trường Niên nhất thời nghẹn lời, lắp bắp hồi lâu mới như chịu thua mà đáp: “Ngày mai ta sẽ cho bà mai đến nhà muội, muội cứ chờ đi.”
“Tốt.”
Ta xách thanh đao lên, quay người định rời đi.
Ai ngờ vừa bước được vài bước lại nghe thấy huynh ấy thốt ra một câu nhẹ bẫng: “Ngốc thật, chỉ toàn nghĩ cách tự làm khổ mình.”
Đăng nhập để theo dõi truyện này
- CHƯƠNG 9 2 tháng agoCHƯƠNG 8 2 tháng agoCHƯƠNG 7 2 tháng agoCHƯƠNG 6 2 tháng agoCHƯƠNG 5 2 tháng agoCHƯƠNG 4 2 tháng agoCHƯƠNG 3 2 tháng agoCHƯƠNG 2 2 tháng agoCHƯƠNG 1 2 tháng ago
-
Thể Loại
- Ngược
- Ngôn Tình
- Truyện Teen
- Manhua
- Shoujo
- Truyện Màu
- Truyện Chữ
- Tiên Hiệp
- Trọng Sinh
- Truyện Tranh
- Romance
- Sủng
- Sắc
- Smut
- Tiểu Thuyết
- Khoa Huyễn
- Nữ Phụ
- School Life
- Slice of life
- Mạt Thế
- Night Owl
- Trinh Thám
- Huyền Huyễn
- Cổ Đại
- Hài Hước
- Hiện đại
- Đô Thị
- Linh Dị
- Khác
- Việt Nam
- Xuyên Không
- Cung Đấu
- Gia Đấu
- Adult
- Harem
- Manhwa
- Kiếm Hiệp
- Võng Du
- Điền Văn
- Đoản Văn
- Nữ Cường
- Action
- Fantasy
- Shounen
- Supernatural
- Hệ Thống
- Adventure
- Drama
- Mystery
- Dị Giới
- Ngược Tâm